Nhiều năm trước, tôi đã quyết định coi việc cống hiến không phải một sự bó buộc, mà là một cơ hội để cho lại điều chúng ta đã nhận.Tình yêu của tôi đối với gia đình và bạn bè là điều hiển nhiên.Cảm giác bị tổn thương là một cảm xúc có lẽ nặng nề nhất trong quan hệ con người, cả về phương diện cá nhân cũng như nghề nghiệp.Thường xuyên làm quyết định.Tôi thường giải thích niềm phấn khởi và động cơ tôi có được là nhờ các mục tiêu của mình.Họ là một dân tộc dũng cảm, nghĩa là họ không muốn chiến tranh, nhưng cũng không sợ chiến tranh.Và đây chính là sức mạnh tôi luôn sử dụng từng ngày để hình thành vận mệnh bản thân tôi.Tính theo tỉ lệ, số người ta sử dụng trong thực tế chỉ bằng 0.Tại sao? Là vì ở một mức độ nào đó, bạn nghĩ rằng hành động vào lúc này sẽ gây cho bạn nhiều đau khổ hơn là để chờ đó.Thực tế là, nó thường là một công việc có tính chất áp đảo.
