Chúa đặt tôi trên đám cỏ xanh.Anh và các bạn chen chúc nhau trên một chiếc bè cao su, lênh đênh trên mặt nước bao la của Thái Bình Dương, không nước uống cũng không lương thực, dưới ánh mặt trời nóng như thiêu đốt, không hy vọng sẽ được cứu vớt.Tôi lo lắng mệt nhọc đến mức mất 17 ki lô.Dễ trả lời lắm: Đó là bài học chỉ cho tôi sự quan trọng của ý nghĩ.Chứng cơ là bức thư của ông đầy những lỗi vậy".Bà rất điềm đạm, bình tĩnh, như không bao giờ lo lắng hết.Chẳng hạn như Bác sĩ Alexis Carrel, tác giả cuốn Con người: một cỏi bí mật và được giải Nobel, một danh vọng cao cả nhất trong giới khoa học, đã đăng ở tạp chí Reader's Digest: "Không có gì gây nghị lực mạnh mẽ cho bằng kinh kệ.Họ có vẻ luôn luôn cáu kỉnh, tóc họ bạc hoặc rụng, nước da họ sinh ra đủ thứ mụn, nhọt, ghẻ, lác.Tại sao lại giản dị như vậy? Đó là nhờ luật sau này, một trong những luật quan trọng nhất mà các tâm lý gia đã tìm ra được; óc người ta, dù thông minh đến đâu đi nữa, cũng không thể đồng thời nghĩ đến hai điều."Này anh Ted, anh nên coi đời của anh như cái đồng hồ cát.
