Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu.Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường.Và đưa đến những sự cởi mở có cân nhắc khác.Người lớn thì thật xa lạ.Coi như thử đem lại một tiếng nói về vài diễn biến nội tâm của một (hoặc những) người làm việc sáng tạo.Lắng nghe sự biến chuyển của trạng thái.Khi rời sân cỏ để về căn phòng tầng hai cách mặt đường chừng mười mét.Tránh đi được cái chết của hàng loạt tâm hồn không chịu nổi áp lực của sự đê tiện.Chỉ tại thằng em tớ và tớ ngồi trong lúc người ta đứng thì ráng chịu.Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn.