Và cậu nảy ra một ý rất mới.Câu phương ngôn này của họ phải được dán trong nón chúng ta đội: "Người nào không biết mỉm cười, đừng nên mở tiệm"."Tôi lấy làm vinh dạ được ở trong nhóm anh em, tôi đã lại thăm gia đình anh em, chúng ta gặp nhau ở đây như những bạn thân.Trong công việc đó, đã có nhiều sự lạm dụng, nhiều sự đồi bại.Tôi cảm ơn họ và yêu cầu họ gắng sức một lần cuối cùng nữa.(Tôi không cần biết điều ông muốn.Bạn có biết câu chuyện lạ lùng này không? Sau ngày dài làm lụng khó nhọc, một mụ chủ trại dọn cho những người giúp việc một đống cỏ khô thay bữa chiều.Quần áo thì lố lăng mà nhà cửa bày biện mới tai hại làm sao! Nhưng cách bà cư xử với chồng, thì thật là tuyệt diệu và đó là điều kiện cốt yếu để gây và nuôi hạnh phúc trong gia đình.Chơi như vậy mà còn thú gì nữa!.Nhưng các em nên dẹp những lá khô này đi, cho nó khỏi bén cháy.
