- Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn.Chắc bác chưa chữa cho thi sỹ bao giờ.Đơn giản bạn chỉ viết ra cái cảm giác và sự xoay xở với đời sống quanh bạn.Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí.Hoặc là chúng sẽ trở nên gian dối.Nhưng đó là chuyện lâu rồi.Cháu nằm im trong màn, cuộc trò chuyện đã hết thú vị.Không biết thì khó trách.Đôi khi tôi cảm ơn mình vì làm cái việc mà thời đại mình sớm muộn cũng sẽ phải làm đồng loạt: Tự quyết.Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ.