Tôi cũng không định tả cảnh sở thú.Nhân vật đã xài gần hết dữ kiện hay ho.Và dễ sống hơn một chút.Và ngày ngày anh được cho chén những miếng ngon để quên đi sự dằn vặt vì đẩy những con chó mình từng yêu quí đến chỗ chết khi đi cắn nhau.Và bản thân họ phải tự thoát ra.Những cảm giác cay đắng và kiêu hãnh lẻn vào tuổi thơ tôi từ rất sớm và âm thầm sinh sôi.Nhiều điểm rất giống tôi.Trong sở thú này, những con vật trở nên hờ hững vì tù túng.Thế vi phạm thì sao nào? Dạ.Có thể bác sẽ không biết cho tới khi đọc những dòng này.
