Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ.Chỉ hơi rờn rợn và xa cách.Còn quá nhiều điều để viết.Khi chúng làm tôi thấy nhẹ đi.Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy.Định ngoáy mũi phát để kết thúc truyện.Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô.Kẻ không quá mê danh tiếng vô tình đứng cao hơn người khác cũng có mặc cảm không được bình thường của riêng hắn.Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ.Nguyên nhân thì rất khó xác định.
