Nhà văn nhắm mắt lại.Tôi không để ý lắm đến chuyện lên xuống.Ngày hôm qua cháu không học gì cả.Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí.Nó dường như là phản ứng của sự sở hữu đạo đức và sáng tạo.Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin.Con người dường không đủ năng lực để trải qua nhiều bộ mặt.Hồi trước nó ở tầng một, trên đầu giường bác gái.Thái độ đó làm cho cảm quan phong phú thêm và đời sống gay gắt quá mức dịu đi.Và với đòi hỏi của thời đại, như vậy mới có thể coi là bình thường.
