Tung hứng nhau bằng mấy món từ đã cũ.Đến lúc cậu mệt mỏi và khuất phục thì thôi.Mỗi con người trong Loài Người.Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu.Nhìn xuyên vào nó, thôi miên vào nó, những con chữ tôi không hiểu.Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại.Tôi không muốn đi đâu cả.Rồi, tôi phải tập chứ.Cái chính là tớ đã cho cái vỏ kẹo vào túi và anh chàng chắc cũng nhìn thấy.Biết là cái ấn tượng ấy chẳng hay ho gì.
