- Này, ông sao vậy, ông khóc hả, có gì nghiêm trọng không vậy? – Bác Hùng hỏi.Cô mong rằng các con sẽ ngoan và học tốt môn học đầy thú vị này.Một lần nọ, chị Da đỏng đảnh nói với Cục Ghét:- Bông à, con không được nói như vậy, bố con không đánh nhau, mà là đi chiến đấu!- Con chỉ định qua nhờ bác ấy đóng lại cửa cho nhà mình thôi mà, vì con thấy tối nào bụi cũng bay vào mắt mẹ hết, nhất là lúc khuya mỗi khi mẹ ngồi khâu áo ấy.Voi cha nằm lã một góc, mắt ngước trên trời vừa rên rĩ:Thời gian quả là không chờ đợi một ai, thấm thoáng đã qua một năm học, hôm nay trời đang khô tran bỗng có một cơn mưa rào chợt thoáng qua làm cho không khí trở nên thật ngột ngạt và oi bức.Điều đó đòi hỏi khả năng làm việc độc lập rất cao.Bỗng Chip chợt nghĩ đến những lời vị sư cô đáng kính nói ở chùa hôm trước, Chip giật mình “Mình đa cảm quá chăng?”.- Uhm, không có gì, mang đến niềm vui và hạnh phúc cho người khác cũng là một cách tìm đến niềm vui cho chính mình đấy Ghét à! Thôi ta thăng nha!
