Chúng ta không suy nghĩ.Còn trong trường hợp trung bình thì tôi khuyên bạn nên lập chương trình cho sáu ngày một tuần thôi.Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.Bạn săn sóc thân thể, trong và ngoài; bạn dùng cả một đội quân, từ anh bán sữa đến chú đồ tể để bao tử bạn khoan khoái.Xin bạn nhớ; không ai cướp được bảo vật đó của bạn.Nếu một người đứng trên bờ hồ tắm và hỏi bạn: "Tôi phải bắt đầu nhảy ra sao đây?" thì chắc chắn bạn đáp: "Cứ nhảy đi, bình tĩnh mà nhảy".Bạn thử theo đi, bạn sẽ thấy phương pháp ấy chữa được phân nửa những bệnh trong đời, nhất là bệnh ưu tư - cái bệnh khốn khổ, có thể tránh được và có thể làm cho ta mắc cỡ.Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không.Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.