Đầu óc ta luôn luôn nói rằng: “Đây là một chuyện hiển nhiên”.Tự ngã của bạn rất cần có sự bất đồng với một cái gì đó hay một ai đó.Có một không gian im lắng rộng lớn ôm trọn lấy thiên nhiên trong vòng tay mình.Bất kỳ một tiếng ồn đáng ghét nào cũng đều hữu ích như sự lặng yên.Bạn phải vượt lên trên những loại suy tư, cảm xúc ấy để nhận ra rằng, dù bạn có diễn kịch “đời mình” hay cuộc đời của một ai khác, hoặc phê phán về bất kỳ một tình huống nào,…thì đó cũng chỉ là một quan điểm, không hơn không kém, là một trong muôn ngàn quan điểm khác nhau.Sự tĩnh lặng là nơi sự sáng tạo và giải pháp cho những vấn đề của bạn có thể được tìm ra.Vì quả thực chẳng có gì có tính chất cá nhân trong nỗi khổ của con người.Trạng thái không-chống-đối nội tại này sẽ mở ra cho bạn tiếp xúc với một tâm thức chưa bị điều kiện hoá; thứ tâm thức lớn hao hơn tất cả những gì trí năng của con người có thể hình dung được.Hãy để cho đời sống được tự nhiên như nó đnag là.Đó chỉ là một mớ của những suy tư ở trong bạn.