Bạn không đi trên mây bởi thế giới của những ý tưởng cũng rất đắt hàng.Khi bạn rời bàn, bỏ bút.Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt.Tôi còn e ông cụ sẽ khỏe lên sau khi tiếp xúc với ông.Những ý nghĩ va đập đập phá trong đầu đòi được chui ra.Sẽ thôi cái cảm xúc của tuổi thơ bị tổn thương: Mọi người đều thần kinh, mọi người đều ích kỷ.Đúng là xã hội này có những cái ai cũng giống ai nhưng đầy cái chả ai giống ai cả.Hiện sinh hết thì còn gì là người.Phải hết sức giữ gìn.Tôi khóc vì cứ phải chống lại sự e ngại động chạm đến người lớn hơn khi viết.
