Bắt đầu từ đâu? Từ cái ngay trước mặt: Tờ lịch.Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ.Chúng ta có hai cái rỗng.Cốc đầu là họ đã sợ lắm rồi.Ông chú em bố được trao quyền lãnh đạo khâu tổ chức đám cưới.Bạn biết đó chỉ là một cảm giác, một quan niệm truyền khẩu chung chung.Cả hai trạng thái đều như cơ thể không phải của mình.Dưới cái chân đế vuông đó lại là bốn cái chân nho nhỏ như cúc áo sơ mi, dày chừng gấp đôi.Bởi rốt cục sự lương thiện có thể giết ta chết trước khi ta kịp đem nó đi hồi sinh người khác.Lúc đó, không giữ được những cơn đau tổng thể bung ra đòi chào ngày mới và lưu luyến ngày cũ.
