Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế.- Còn anh có phải là Jim không? - Max nhìn thật lâu và hỏi với giọng ngạc nhiên không xiết.Được rồi, ngươi hãy nói đi, nhưng khẽ thôi.Anh biết rằng ở khu rừng Mê Hoặc, tất cả các sinh vật và ngay cả rất nhiều loài vật không có sự sống khác cũng biết nói.Giờ thì điều kiện đất đai đã khác rồi.Ông cũng thấy vui vui khi thấy người bạn thời niên thiếu - đã nửa thế kỷ nay mới gặp lại - của mình lại muốn kể cho ông nghe một câu chuyện cổ tích ở vào cái tuổi đã bạc trắng mái đầu.Bỗng Jim thấy nhột nhột ở bàn chân.Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm.Nhưng ta chưa hề nhìn thấy rễ của cây bốn lá nào trong khu rừng này cả.- Dĩ nhiên là không rồi! Giọng nói nhà ngươi dường như cũng muốn khẳng định điều đó rồi.