Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành.Tôi là một đứa trẻ ngoan mà.Không thiếu những học viên của trường an ninh gần đó dù đã đến giờ cấm túc.Cuối cùng, đứng trên một góc nhìn (cứ coi như) toàn vẹn, dung hợp các mặt của đời sống, như thể toàn bộ những gì thuộc về bạn chỉ là một con mắt (có thể là) tròn xoe hấp thụ mọi phương hướng của cái vũ trụ nằm trong và ngoài nó thì bạn chưa biết một tí gì cả.Tôi có thể chấp nhận ngay án tử hình mà không cần tranh cãi, bào chữa.Lại nói chuyện đi đá bóng.Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được.Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi.Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không.Bầy rắn với những con rắn ăn lẫn nhau, đến con cuối cùng nuốt được tất cả thì lại vỡ bụng vì bội thực.
