Thế rồi tôi kiếm được chân chạy bàn tại một nhà hàng sang trọng ở Ann Arbor.Nếu xét riêng lẻ thì không yếu tố nào trong số đó đủ để gây ra một vụ tai nạn.Trong văn phòng của mình, Flom trưng ảnh ông chụp với tổng thống George Bush (cha) và Bill Clinton.Hầu như chắc chắn chỉ có một chiếc vô tuyến.Vậy nên có một thông báo gửi tới các phi công rằng đèn rọi không làm việc.Tôi đã thở than với Chúa bằng biết bao nhiêu lời lẽ: Con ở đây, một kẻ đại diện đầy thương tích của chủng tộc da đen trong cuộc vật lộn hòng được thừa nhận tự do và bình đẳng như những kẻ da trắng thống trị! Nhưng Chúa chỉ thấy nực cười, lời cầu nguyện của tôi không đúng sự thật.Khi máy bay chuẩn bị tiếp đất, các phi công thình lình đụng phải cơn gió nghịch chiều khốc liệt.Không điều nào trong số đó đóng vai trò quan trọng.Ông ngồi trên một cái thùng úp ngược, trệu trạo bữa trưa muộn là mấy cái bánh sandwich mà Regina làm cho ông.Họ vốn là thợ may, thợ làm quần áo cho phụ nữ, thợ làm mũ, người buôn bán da lông thú và thợ thuộc da.
