Mà tôi đợi nhiều năm nữa thực tế trả lời.Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ.Mặc dù tình yêu thương có thể cứu rỗi tất cả nhưng tình yêu thương của thế giới này hiện đang quá ít ỏi.Ông sợ đó sẽ là những ánh hào quang rực rỡ cuối cùng.Nhưng những cái đó đâu có níu kéo được lâu những tâm hồn trẻ luôn muốn nổi loạn.Nhưng chỉ có thể tốt nhiều hay ít, khó có thể tốt cho đủ.Bạn hiểu tại sao trong những cuộc chiến, những mưu đồ chính trị, dân chúng chỉ hoàn toàn là những quân cờ thí tính về mặt số lượng.Nhưng viết ra thì như lặp lại một nỗi đau lờ đờ.Và đôi lúc bạn muốn thế chứ, để thoát khỏi trạng thái dồn nén.Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết.