Nhiên liệu? Nói vậy thì chung chung quá.Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết.Bịt tai lại, im lặng, là xong.Tiếc là lại mất đi cái hứng đó giữa bóng mát của cây cối và những tiếng chim đủ loại.Loài người bao giờ cũng thế, nước đến chân mới nhảy, cứ phải có những sự vụ như thế này mới bắt đầu sồn sồn lên tiếng.Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ.Đấy là theo qui ước của họ và đời sống bạn dính vào qui ước ấy như con muỗi trao cánh cho mạng nhện.Dần dần, tôi đâm ra còn lảng tránh chúng và giữ vẻ đạo mạo đầy cổ hủ.Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để.Mai là giỗ mẹ chồng phải mua con gà.
