Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm.Nhưng bạn muốn về ngay.Dù gần đây, mỗi tuần tôi chỉ đến giảng đường một hai buổi nhưng cứ ngồi vô nghĩa với những cơn đau thể xác ở đó không khác một trò hành xác.Dở đến độ họ bị văn chương bắt vở.Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt.Sau đây là một số dữ kiện.Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội.Và thích được dẫn đi hơn.Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc.Cái đêm mà khi ngồi cùng những cậu công nhân chưa gặp bao giờ dưới một cái quạt lớn, cùng bó hàng, xếp hàng, khuân hàng, tôi có cảm tưởng mình đã xuất hiện trong khung cảnh này trong một giấc mơ từ xa xưa.
