Hay tại nỗi cô đơn? Dòng họ của tôi cô đơn.May mà y học chưa chính xác tuyệt đối nên triệt sản vẫn có đứa đẻ tiếp.Im lặng ra về giữa dòng người hả hê.Bạn chấp nhận khuôn khổ như một cuộc chơi đầy thử thách.Nó lí giải cho cảm giác còn háo hức đi một chặng đường hơn chục cây số để chạy nhảy một chút, uống nước, thi thoảng ăn thịt chó, rồi về.Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ.Và các cửa sổ đều nhìn ra cánh đồng.Và có cái bon chen được nhìn thấy và không được nhìn thấy.Những ngón tay cầm bút nhơ nhớ bàn phím.Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu? Chỉ là một thắc mắc, đừng gọi đây là một niềm trăn trở.