Có lẽ mọi người đều ít thời gian bên cha mẹ.Lại còn hăng nữa chứ.Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình.Căn nhà hơi lạnh, hơi quạnh quẽ.Hắn không thể tự tha thứ cho mình.Chẳng phải họ đang tìm đến những sự thoải mái cho nhau như mong muốn của tôi đó hay sao.Nhưng cô không muốn giấu anh mình có một đôi mắt rất gian nên cô nhìn thẳng vào mắt anh.Đời sống họ không cần những sự kinh động.- Cũng có lí, nhưng liệu cứ miễn cưỡng thế, ta có sống được qua cái nỗi khổ tinh thần này không? Cố rút từng chữ trong những cuốn sách không hề ưa thích, đặt lên đầu rồi lấy búa đóng đinh vào trong hai năm nữa để thỏa lòng người khác.Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên.
