- Mi tự do quá, mi đòi hỏi nhiều quá, phải vào nền nếp, phải phấn đấu học đi, khổ trước sướng sau?Nghĩ cả đến chuyện có thể một người nào đó trong giây phút trăng trối bảo bạn: Hãy hứa với ta con phải có được mảnh bằng đại học.Bác cũng hiểu, vứt điếu đi.Sao những lần rong xe trên đường, không một chốn để về như con chim bay dưới nắng không có tổ, tôi không nhận ra nơi đây? Một cái ghế đá để viết và không nhiều người để quấy rầy.Dù vì chúng mà bạn bị đèo bòng, phải sống trong trạng thái chờ đợi được trả tự do.Sẽ thôi cái cảm xúc của tuổi thơ bị tổn thương: Mọi người đều thần kinh, mọi người đều ích kỷ.Cuộc đấu tranh mà một bên là những người ban phát, phán xét.Cái giấc mơ của mình không mất.Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm.Nói chuyện làm ăn, chửi bậy, nguyền rủa nhoay nhoáy cả rồi.