Tôi có thường nghĩ tới quá khứ mà làm cho hiện tại hoá ra chua xót không? Quá khứ đó đã qua rồi và thiệt chết rồi.Chắc chắn ta có những năng lực tiềm tàng mà có lẽ chưa bao giờ dùng tới.Mười phần chắc chìm hết năm.Xin chân thành cám ơn bác Vvn và xin gởi phiên bản mới đến các bạn khoái.Câu chuyện của cô Olga K Jarvey chép lại cho tôi như vậy: "Tám năm rưỡi trước tôi bị chứng ung thư, nó suýt làm tôi chết lần mòn, vô cùng đau đớn.Tôi muốn nói: Tiêu cách nào mà cũng một số tiền đó, ta được lợi hơn cả.Vì vậy mà ta mím môi, bặm miệng, rụt cổ, nhô vai, bắt những bắp thịt phải gắng sức, để tập trung tư tưởng.Tôi muốn nói về ông Walter Raleigh, giáo sư môn Anh quốc văn học sử năm 1904).Vậy muốn khỏi bực tức và buồn phiền vì lòng bạc bẽo của người khác, bạn hãy theo quy tắc thứ ba này:Cơ thể ông như bị kẹp vào một chiếc kìm, mà hai mỏ kìm mỗi ngày một siết chặt lại.
